Search


Tuổi 18 của mình, là cậu.

Cậu, m...

  • Share this:


Tuổi 18 của mình, là cậu.

Cậu, mình vẫn chưa kịp nói cho cậu biết lí do mình học Toán đến chảy máu cam trên lớp chỉ là vì muốn ít nhất cũng một lần ngang hàng cậu trên bảng tổng kết điểm phẩy cuối kì.

Cậu, mình vẫn không dám nói cậu biết lí do trưa nào mình cũng xách xe chạy đến chỗ bán sữa chua cách trường năm cây số để xách một bịch đầy ụ sữa chua lên cho cả lớp cùng ăn là tại mình biết món cậu thích ăn nhất là sữa chua.

Cậu, mình sẽ không bao giờ tiết lộ người thả vào hộp bút cậu mấy miếng urgo mỗi lần cậu chơi bóng rổ té trầy chân xước tay về là mình. Không bao giờ tiết lộ rằng hôm cậu đánh đàn giữa lớp hát nghêu ngao bài "Xanh" của Ngọt, mình đã lén ghi âm lại hết. Thỉnh thoảng stress lại mở lên nghe, vừa nghe vừa tưởng tượng mặt cậu vừa nhăn nhó muốn hắt hơi vì bụi phấn vừa ráng hoàn thành bài hát trông tức cười ra sao.

Cậu, bao nhiêu lần cậu ngủ gục trong lớp mà mình bắt gặp, bao nhiêu lần ôn bài kế cậu rồi ngủ quên giờ ra chơi mà lúc tỉnh dậy thấy mặt hai đứa đang kề sát thật sát, bao nhiêu lần cả đám leo lên nóc trường ngắm phố ngắm phường mà cậu luôn chìa tay ra cho mình nắm khi leo xuống,... mình vẫn luôn nhớ. Tuổi 18 của mình, hối hận nhất là thế gian chưa tạo ra chiếc máy quay phim thần kì, để ở bên mình mọi lúc, để được nhìn lại những khoảnh khắc ấy thêm lần nữa.

Lúc chùm bóng bay cuối cùng của ngày Tổng Kết khuất sau bụi cây của trường và cậu xoa đầu mình bảo đừng quên cậu đấy nhé, nước mắt mình bỗng rơi như mưa.

Chưa lần nào mình khóc nhiều như hôm đó.

Vậy mà cũng không đủ dũng cảm để nói một lời thích cậu.


Tags:

About author
not provided
Mình kể chuyện người ta.
View all posts

A PHP Error was encountered

Severity: Core Warning

Message: Module 'imagick' already loaded

Filename: Unknown

Line Number: 0

Backtrace: